Xưa nhiều quân vương lo cho dân. Xin trích 2 tích về quân phẩm
và trị quốc như sau.
1.
Văn Vương hỏi Thái Công: “Thiên hạ
mênh mông sao có lúc đầy lúc vơi, khi yên khi loạn? Vì vua hiền, ngu không giống
nhau, hay vì thiên thời biến hóa tự nhiên sinh ra là vậy?”
Thái Công đáp: “Vua ngu thì nước dân loạn, vua hiền thì dân
trị nước yên. Nên họa phúc là ở vua, chứ không phải ở thiên thời.”
[…]
Văn Vương hỏi: “Chính trị thời đó
ra sao?”
Thái Công đáp: “Khi vua Nghiêu trị vì thiên hạ, không trang sức vàng bạc
châu báu, không mặc đồ gấm vóc xa hoa, không nhìn vật lạ kì, không quý đồ tốt đẹp,
không nghe nhạc phóng đãng, không trang hoàng cung viện, không chạm trổ kèo cột,
không cắt cỏ trong vườn.
Dùng áo bông để mặc khi trời rét,
lấy áo vải để che thân, lấy gạo xấu làm cơm, lấy rau hoắc làm canh.
Không bày chuyện bắt dân sưu dịch
để thiệt hại mùa màng dân chúng. Dốc hết tâm trí vào công việc giáo hóa nhân dân.
Quan nào trung chính thi hành pháp
luật thì nâng cao ngôi vị, liêm khiết thương dân thì cho bổng lộc nhiều. Ai nhân
từ hiếu đễ thì kính yêu, có công trồng trọt thì khích lệ, đạo đức hiền thục thì
treo biển nêu danh nơi cổng làng.
Giữ lòng công bình chính trực, dùng
pháp luật ngăn cấm điều gian dối. Người mình ghét mà có công thì vẫn thưởng,
người mình yêu mà có tội thì vẫn phạt.
Nuôi dưỡng những người già yếu, góa
bụa đơn côi, giúp đỡ các gia đình bị tai ương chết chóc.
Lệ vật dân dâng thì lấy rất nhẹ,
thuế má sưu dịch thì cần rất ít, nên muôn dân giàu có vui vẻ, không có cảnh đối
rét điêu linh. Trăm họ thờ vua như mặt trời, mặt trăng, thương vua như cha mẹ vậy.”
2.
Văn Vương hỏi Thái Công: “Xin cho
nghe về việc lớn để trị nước.”
Thái Công đáp: “chỉ cần THƯƠNG DÂN”
Văn Vương hỏi: “Thương dân như thế
nào?”
Thái Công đáp: “Làm
lợi mà đừng hại, giúp nên mà đừng phá. Để sống mà đừng giết, ban cho đừng chiếm
đoạt. Để vui đừng gây khổ, khiến họ mừng mà không giận.”
Văn Vương nói: “Xin giải thích lý
do.”
Thái Công đáp: “Dân không mất việc
là lợi, trồng trọ không lỡ mùa là nên. Giảm bớt hình phạt là sống, thu thuế nhẹ
là cho. Ít xây cất đền đài là vui, quan lại thanh liêm không sách nhiễu dân là
mừng.
Dân bị mấ việc là hại, trồng trọt
lỡ mùa là hư. Không tội mà phạt là giết, thu thuế nặng là đoạt. Xâu nhiều đền đài
khiến dân mỏi mệt là khổ. Quan lại tham ô sách nhiễu dân lành là giận
Nên người trị nước chăm sóc dân như cha mẹ thương con, như anh
thương em, thấy dân đói rét thì lo. Thấy dân khổ nhọc thì buồn, hưởng phạt
như chính mình phải chịu, thu thuế như chính mình phải đóng.
Đó là đạo thương dân.”
<trích "Mưu trí xử thế theo Quỷ cốc tử">
0 Comments :
Post a Comment
Nên viết tiếng Việt có dấu để cho mọi người dễ đọc
Nếu có LINK tải tài liệu nào hỏng, bạn thông báo giúp tôi.
Chân thành cảm ơn.